Phương Mộng tò mò nhìn viên đan dược màu đen: "Đây là thứ gì? Thuốc Bắc sao?"
Nàng vươn tay đón lấy, vì am hiểu y thuật nên theo thói quen đưa đan dược lên chóp mũi ngửi thử, cánh mũi khẽ động như một chú cún con.
Thế nhưng sau khi dò xét vẫn không thể lý giải, nàng khẽ nhíu mày: "Đây là thuốc gì vậy? Sao ta không ngửi ra được thành phần? Lẽ nào do bị bệnh nên mũi không còn thính nữa."
Phương Mộng lại liếm viên đan dược, nếm thử: "Cũng không có mùi vị... Dù có đang bị bệnh thì ta cũng không thể không nhận ra chút nào chứ, làm gì có loại dược liệu như vậy? Ngươi tự bào chế sao?"




